Mãi cho đến tối, Nhị Tráng cùng Đại Nựu Nhi, Nhị Nựu Nhi không trở về, Vương quả phụ rốt cuộc phải quay lại đón con gái về, cũng là Tam Nhi nhà đại thúc phụ lại nhắn, nói là bọn Nhị Tráng ở lại nhà nó ăn cơm chiều.
Đại Tráng sau khi biết, chỉ đơn giản nấu một chút nước nóng rửa mặt, ăn cơm chiều qua loa.
Hai đứa trẻ song sinh hai ngày trước đã không tới nhà vợ họ Lý, vợ họ Tôn bú sữa mẹ, sau lễ mừng năm mới, mỗi ngày đến nhà người khác cũng không hay gì, chỉ có khi nào gặp được vợ họ Lý không câu nệ cái gì, có thể cho bú một chút.
Buổi tối, sau khi bọn Nhị Tráng trở về, Đại Tráng đặc biệt dặn dò bọn chúng ngày mai phải ở nhà giúp đỡ mình, nấu một bữa cơm đoàn viên.
Nhị Tráng cùng Đại Nựu Nhi, Nhị Nựu Nhi liền vui vẻ hoan hô, mấy tháng này bọn nhỏ đã sớm biết tay nghề đại ca nhà mình, làm cơm, phải gọi là khiến người ta ngay cả lưỡi cũng muốn nhai mất.
Nhị Tráng như là rất vui vẻ, sáng sớm hôm sau đã chạy qua nhà đại thúc mời, để cho bọn họ biết năm nay nhà mình cũng sẽ nấu bữa cơm đoàn viên, còn dẫn theo Tam nhi nhà đại thúc cùng Ngũ nhi qua đây chơi cả buổi sáng.
Đại Tráng không có cách nào, đem hai đứa trẻ song sinh ôm vào trong nhà, để Nhị Tráng vừa chăm sóc hai đứa trẻ song sinh cùng Tam Nựu Nhi, vừa chơi với hai đứa nhỏ nhà đại thúc, Đại Nựu Nhi thì trong phòng bếp giúp mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phan-cay-cay-mot-phan-thu-hoach/1216300/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.