Typer: ngocanh0112
Màn đêm buông xuống, dòng Biện Hà mềm mại như một dải lụa trắng cắt ngang thành Biện Lương làm hai nửa Đông và Tây. Hai bên bờ sông, người người chen chúc, tiếng rao của những sạp hàng ầm ĩ. Trên mặt sông, từng chiếc thuyền sặc sỡ nối đuôi nhau hòa trong tiếng đàn ca sáo nhị của cuộc sống xa xỉ về đêm.
Lúc này, vô số ánh mắt đang tập trung vào một nơi, hoặc là ngưỡng mộ, hoặc là thưởng thức, hoặc là kinh ngạc hay chỉ là tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra…
Một chiếc thuyền gỗ nhỏ hết sức mộc mạc, không có mái che, không có mái chèo, cũng chẳng có phu thuyền, cứ thế nhẹ nhàng trôi theo dòng nước giữa rừng đèn hoa rực rỡ sắc màu.
Hai người một ngồi một đứng trên thuyền chính là tâm điểm của mọi ánh nhìn, cũng áo dài tay rộng, cũng khí chất phi phàm, cũng tài mạo song toàn. Tiếng đàn tiếng sáo bay lượn trên không trung một tung một hứng, lúc thì uốn lượn dưới thấp, lúc thì cao vút trên mây, làm lu mờ mọi nhạc cụ xung quanh, phá tan tiếng huyên náo trên trần thế.
Đến phút cuối, tiếng sáo vút cao, tiếng đàn theo sau, tưởng chừng như sắp đứt dây, như đoạn hơi thổi, rồi đột nhiên dừng lại.
Sau vài giây tĩnh lặng, có người vỗ tay, có người cảm thán, có người ngợi khen, thậm chí có cả người ngồi im hồi tưởng lại. Còn hai người đó đồng thanh cười vang, rồi lập tức ngồi đối mặt nhau, thưởng trà ngắm cảnh, dường như không thấy mọi thứ vừa xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-yeu-thuong/3167703/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.