Type: lazy_nhi
Vết thương của Lục Tử Kỳ được Hồ đại phu sau khi chữa trị đưa ra kết luận, tuy bị thương rất sâu, nhưng do xử lý kịp thời cộng thêm thuốc bôi ngoài da là loại dược liệu quý hiếm nên không có vấn đề gì lớn lắm, chỉ cần uống vài tháng thuốc bổ, nghỉ ngơi dăm bữa nửa tháng, ăn uống thanh đam là khỏi hoàn toàn.
Trong lúc Hồ đại phu thăm bệnh cho Lục Tử Kỳ, Tống Tiểu Hoa chỉ chăm chú nhìn vết thương bị một lớp thuốc đen sì phủ lên, rồi lại tập trung nghe dặn dò cách thức thay thuốc và những điều cần chú ý mà quên mất việc thưởng thức khuôn ngực trần cũng như cảm giác điện giật khi đặt bàn tay nhỏ nhắn lên làn da trắng sữa…
Đến khi nhận ra thì khuôn ngực đã bị lớp áo dày dặn che mất rồi, nàng hối hận đến mức chỉ muốn biến thành con sói nhào đến xé tan lớp vải gây cản trở kia để sờ cho bõ…
Đương nhiên, ý nghĩ xấu xa đó cuối cùng đã bị chút lý trí còn sót lại xua đi, dù sao cũng chỉ cần nhịn cùng lắm hai tuần là có thể thoải mái hưởng thụ cảm giác sung sướng rồi. Đúng là “nhỏ mà không nhịn tất loạn đại cục”, Tống Tiểu Hoa cố gắng kìm nén khao khát như thiêu đốt cơ thể, để dành khúc dạo đầu của bản nhạc vào đêm sắp tới…
Quan hệ nam nữ vẫn chưa thành công, đáng thương cho cành củi khô vẫn phải tiếp tục chịu đựng…
Bữa tối vừa làm xong, bỗng có khách không mời mà đến. Một người trong bọn họ nhét cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-yeu-thuong/103609/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.