Chuyện thích Tạ Sở Ngọc, nhiều năm trôi qua vẫn chưa từng thay đổi. Đôi lúc Tô Ngải Chân cũng tự hỏi, nhất định phải là thích Tạ Sở Ngọc sao? Ba cậu đã giới thiệu cho cậu biết bao nhiêu Alpha ưu tú, nhưng cậu đều chẳng có ý muốn tìm hiểu thêm.
Có lẽ so với lí do vì sao lại thích, thì giống một thói quen hơn. Như việc cậu không muốn Tịnh Thu mất, nhưng rồi cậu cũng quen. Cậu không muốn đôi chân mình cứ thế mà tàn phế, nhưng cậu cũng quen rồi. Giống như việc cậu quyết định ly hôn, quyết định buông tay Tạ Sở Ngọc, nhưng rồi Alpha ấy lại nói với cậu rằng “Em thích anh.” “Anh còn thích em không?”
Cậu không biết phải trả lời thế nào, tất cả những điều này đều nằm ngoài dự tính của cậu.
“Tiểu Sở.” Tô Ngải Chân né tránh ánh mắt hắn, nhìn ra ngoài cửa sổ, thản nhiên như mọi khi mà nói: “Chuyện này không có gì quan trọng cả.”
Trong suốt những năm tháng thầm mến ấy, cậu đã tự nhủ biết bao lần, không có hồi đáp cũng chẳng sao, việc Tạ Sở Ngọc không thích cậu cũng chẳng sao cả, tất cả những thứ này đều chẳng liên quan. Cậu đã quen với việc một mình bước đi trong bóng tối, ánh sáng đột ngột ập đến chỉ khiến cậu khó lòng thích nghi.
Ngoài trời bắt đầu lất phất mưa phùn, trên cửa kính xe phủ đầy những hạt mưa li ti, nhìn không rõ ràng. Trong xe lẫn lộn tin tức tố của Alpha và hương vị của chính bản thân cậu, Tô Ngải Chân nghĩ, chắc mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-su-that/3618296/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.