Tạ Sở Ngọc trên đường đi vượt liên tục mấy đèn đỏ, tiếng còi xe inh ỏi đến mức hắn gần như ù tai. Tô Ngải Chân được đưa vào phòng phẫu thuật, phần thân dưới bị liệt của cậu không thể chịu đựng được cơn đau đẻ thường, Nhã Quân nói Tô Ngải Chân bị băng huyết.
Tạ Sở Ngọc dựa người vào tường bên ngoài phòng phẫu thuật, vẻ mặt thất thần, đầu óc trống rỗng. Hắn thậm chí đột nhiên muốn hút thuốc.
Tiếng bước chân rõ ràng vang lên trong hành lang, Tô Thắng đứng trước mặt hắn, giọng khàn đặc.
“Ngải Chân nói… muốn ly hôn với cậu.”
Tạ Sở Ngọc siết chặt nắm tay, cố gắng nhiều lần nhưng bất thành. “Con không đồng ý.”
Tô Thắng còn muốn nói gì đó, nhưng Tạ Sở Ngọc lại nói: “Bọn con sẽ không ly hôn.”
Tô Thắng im lặng. Là cha của Tô Ngải Chân, ông thừa nhận bản thân ít khi ở bên cạnh con trai. Ngải Chân từ nhỏ đã ngoan ngoãn, hiểu chuyện, ông luôn nghĩ đợi con trai lớn, tìm một Alpha tốt là lựa chọn đúng đắn nhất.
Công việc bận rộn, từ khi Tô Ngải Chân mang thai, ông càng hiếm khi gặp con trai.
“Ba, con sẽ tự chăm sóc đứa trẻ, chuyện ly hôn đã quyết rồi, là lỗi của con.”
“Lỗi của con? Đương nhiên là lỗi của con!” Ông như mọi khi, lớn tiếng trách mắng, nhưng nhìn con trai ôm bụng cúi đầu không nói lời nào, Tô Thắng lại phải nuốt ngược lời định nói vào trong, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Chẳng phải con thích nó sao? Bụng to như vậy, chẳng mấy chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-su-that/3618290/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.