Nói ra hai chữ ly hôn, Tô Ngải Chân cảm thấy một sự nhẹ nhõm chưa từng có, dường như nỗi phiền muộn bắt đầu từ lồng ngực bỗng chốc tan biến như khói.
“Anh sẽ dọn về, vốn dĩ cũng không mang theo nhiều đồ đạc đến đây, chúng ta… coi như là chia tay trong êm đẹp.”
Giọng điệu Tô Ngải Chân lúc nói chuyện rất ôn hòa, cậu nhìn Tạ Sở Ngọc: “Rất xin lỗi vì đã gây thêm phiền phức cho em, Tiểu Sở, chọn ngày nào đó chúng ta đi…”
“Đi đăng ký ly hôn?” Tạ Sở Ngọc thay cậu nói nốt câu còn dang dở.
“Ừm.”
Bàn tay Tạ Sở Ngọc buông thõng giữa hai chân, đầu ngón tay khẽ động đậy, ánh đèn phòng bệnh kéo dài bóng của hắn, nốt ruồi nơi đáy mắt dường như ẩn ẩn ánh đỏ.
“Tôi không đồng ý.”
Lời từ chối thẳng thừng của Alpha khiến Tô Ngải Chân sững người trong giây lát, cậu còn chưa kịp suy nghĩ nguyên nhân bị từ chối, Alpha đã nói: “Anh mang thai bảy tháng rồi, nói ly hôn là ly hôn?”
“Anh hy vọng em có thể đồng ý với anh.” Tô Ngải Chân nghiêng mặt sang một bên, đó là thái độ kiên quyết, “Cuộc hôn nhân như của chúng ta là vô nghĩa.”
“Vậy thế nào mới là có nghĩa?”
Cơ thể gầy gò của Tô Ngải Chân phập phồng vì hơi thở, cậu lại ngửi thấy mùi hương bưởi thanh mát của Tạ Sở Ngọc, em bé trong bụng rất ngoan ngoãn, không còn quấy phá cậu nữa, điều này cũng tiếp thêm cho cậu chút dũng khí.
“Có tình yêu mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-su-that/3618288/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.