Gần sáu giờ trời đã rạng sáng, mặt trời đỏ hõn như ngọn đèn vàng đánh thức cả thành phố tỉnh giấc cho một ngày mới, tia nắng sớm mai rọi vào cửa kính chói chang nhưng được ngăn cách bởi tấm rèm cửa. Ở trên giường có một nam một nữ nằm cạnh nhau trông rất hài hoà, người nữ gục đầu bên cạnh người nam nhân tay ôm cánh tay. Ánh sáng nhẹ của sớm mai đáp lên gò má hồng nhuận của Mễ An, cô nhíu mày hàng mi dài rung nhẹ lên mở ra đôi mắt còn nhoè sương.
Điều đầu tiên đập vào mắt đó là cả gương mặt của Khang Duật được phóng to hết cỡ trước mặt cô, môi, mũi, mắt đều hoàn mỹ như được điêu khắc sẵn. Còn có cánh tay rắn chắc từng thớ lực lưỡng được cô ôm nãy giờ, Mễ An giật mình vội vã ngồi dậy, siết áo ở trước ngực lại vì con tim đang đập loạn to lớn khiến cô bối rối muốn che nó lại sợ anh nghe thấy. Trời ơi! Cô làm gì ở đây thế này, rõ ràng cô đang đợi anh tắm xong mà tại sao lại nằm trên giường của anh ngủ một mực đến sáng thế này! Còn có, ca làm tối hôm qua cô còn không đi!! Mễ An vò đầu thật sự ngốc nghếch vô cùng, cô vén chăn lên nín thở từ từ bước xuống giường, sợ anh dậy thấy cô nằm bên cạnh sẽ khó chịu không thích.
Nhưng cừu con lại không được trốn thoát thành công, con sói ở đằng sau mở mắt nhắm lấy con mồi nhanh nhẹn nắm tay cô lại. Mễ An thốt lên xoay người lại liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389104/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.