Khang Duật cúi xuống hôn vào xương quai xanh tinh xảo cưng chiều cất giọng trấn an
“Không cần quá khẩn trương, tất cả đều theo ý em.”
Bàn tay Mễ An lại lần nữa di chuyển đến khuy áo anh thật chậm mà cởi bỏ chúng, mà đối với anh sự chủ động này của cô lại vô tình trở thành một mồi lửa lớn. Khang Duật khó khăn làm chủ bản thân, cố gắng ngăn con thú hoang trong người đang gầm gừ muốn thoát ra. Bàn tay đặt sau đầu cô, năm ngón tay nhẹ nhàng đan siết vào mái tóc mềm mại, một tay ôm lên eo thon gắt gao áp sát cơ thể cô vào mình.
Nhìn Khang Duật, cô rõ ràng thấy được ngọn lửa đỏ rực đang cháy lớn trong đôi mắt anh, hình ảnh nhỏ bé của cô cũng đang bị anh thiêu đốt vào trong. Mắt anh, càng nhìn lại càng thấy như vực sâu vạn trượng, bản thân vô giác tự khắc càng bị cuốn sâu vô hạn không lối thoát. Hơi thở anh gấp gáp lướt qua tai cô, trong sự điềm tĩnh xen chút nhẫn nại. Mễ An biết bản tính đàn ông của đã nỗi lên, cô hiểu anh đang rất muốn cô, muốn đến mức cả trán cũng đã dần thấm đẫm mồ hôi. Anh nhoài người ra trước, vẫn tham lam hôn cô thêm lần nữa, không mất quá nhiều cố gắng đã thành công chiếm từng tấc đất len lỏi vào môi cô. Còn chưa chịu rời bỏ ngay mà vẫn cứ say sưa hôn thêm rất nhiều lần, đến khi cảm thấy vừa đủ thì mới chấp nhận tạm thời ly khai.
Mễ An im lặng bình ổn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389085/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.