🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mễ An không biết mình đã đi bao lâu và đi đến nơi nào rồi, chỉ biết hai chân đã mỏi nhừ mang theo ẩn ẩn đau đớn, bỗng nhiên trời rầm một cái thật lớn. Cô kinh sợ che lại hai tai ngồi xổm xuống nhắm chặt mắt lại, sau đó từng hạt mưa nặng nề hung hăng trút xuống đầu cô.



Cả người mau chóng bị nước thấm vào nên ướt đẫm hết, Mễ An ngẩng đầu nhìn xung quanh, đường phố vì mưa nên đã vắng đi đôi chút. Chỉ còn vài người vật vả che dù đi trong mưa, Mễ An thở dài không trú mưa mà đứng dậy đi tiếp, hiện giờ đầu óc cô giống như là một cuộn len.



Rối rắm, hỗn độn, không tìm thấy được nút thắt gỡ rối, cô quá yếu đuối và vô lực không biết mình phải làm gì, thế nên hãy để cơn mưa này gột rửa hết mọi thứ trong tâm trí!

Nếu có thể, cô muốn sau cơn mưa này mình sẽ mất trí nhớ và quên hết mọi chuyện để không phải đau khổ thêm nữa!



Ở bên này, Khang Duật đã không đợi thêm được nữa, điện thoại vẫn như vậy không có tín hiệu trời thì đã gần xập tối, mưa thì ngày càng lớn hơn nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng mà anh mong đợi. Ngồi vào xe, cài số nhấn ga đi về hướng cô nhi viện, anh nghĩ là cô chỉ có thể đi về Sơ thôi nên đành phải đi kiếm cô ở đó.



Xe vừa chạy ra khỏi nhà đang chuẩn bị rẽ sang đường lớn, thì ở trong

trong làn mưa dày đặc bao phủ trước kính xuất hiện một bóng dáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389036/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Nửa Chữa Lành Là Đau Thương
Chương 47:Gột rửa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.