Trans by Axianbuxian12
Ninh Tu Viễn ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, trên tay bưng bát canh giải rượu Cố Mậu Hành nấu.
Cảm nhận của anh về Cố Mậu Hành luôn rất phức tạp.
Tính cách Cố Mậu Hành cẩn trọng và nghiêm túc, đầu óc thông minh, có có năng lực, thái độ khi làm việc ngay thẳng đoan chính, nếu Ninh Tu Viễn có cấp dưới như vậy thì chắc chắn sẽ đề bạt hết sức.
Nhưng tình hình trước giờ chẳng đơn giản như vậy, từ nhỏ Ninh Lục Ly đã thích dính lấy Cố Mậu Hành, còn thân thiết hơn cả người anh trai ruột thịt này, điều này khiến Ninh Tu Viễn từ nhỏ đã có hơi ghen tị.
Điểm này Ninh Tu Viễn cũng có thể hiểu được, suy cho cùng thì anh ta cũng lớn hơn Ninh Lục Ly những 10 tuổi. Người có tuổi tác gần nhau thì mới dễ chơi với nhau.
Gần đây nghe nói hai người đã làm hòa, Ninh Tu Viễn thật sự rất vui mừng. Nhưng hôm nay nhìn thấy Cố Mậu Hành ở đây thì trong lòng anh ta lại cảm thấy có điểm không hay.
Ninh Lục Ly ngồi khoanh chân trên sô pha rất thoải mái: "Anh uống đi, không uống thì ngày mai đau đầu đừng trách em đấy. Tay nghề Cố Mậu Hành được lắm đó."
Nghe kìa, ăn nói kiểu gì kìa, tay nghề Cố Mậu Hành rất được là có ý gì. Ninh Tu Viễn ngồi ở đây mà có cảm giác như là người ngoài.
Anh ta quay đầu sáng nhìn Cố Mậu Hành: "Hóa ra nhóc Cố sống ở đây, hai đứa đúng thật là có duyên, bây giờ lại là hàng xóm rồi."
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nu-hon-khong-dinh-tinh-thi-lam-sao-day/378362/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.