Khi Bán Hạ thấy làm Vô Mạt mặc trang phục tân lang thì thiếu chút nữa bật cười, thật may là nhịn được.
Ánh mắt nóng rực của Vô Mạt nhìn chằm chằm Bán Hạ xinh đẹp động lòng người, trong nhất thời nhìn đến ngây người. một chàng trai trong đội rướcdâu tiến lên kiễng chân vỗ vỗ bả vai tân lang: "Này, nên nói chuyệnrồi."
Vô Mạt lúc này mới phản ứng lại, vội vàng dựa theo những lời đã được dạy nói: "Nàng từ đâu tới?"
Bán Hạ mím môi cười một tiếng: "Ta là cá trong nước*, đến từ khe suối trong nhất ở Núi Thượng Cổ."
(*)我是水中荷 nguyên bản của câu này là như vậy, cái từ Hà cuối cùng là hoa sennhưng ta nghĩ Bán Hạ mặc quần áo từ da cá thì chắc phải nói là cá nênchém bừa. Mong góp ý.
Vô Mạt lại khô cứng hỏi: "Nàng tới nơi này làm cái gì?"
Vừa dứt lời, lão gia gia bên cạnh kéo tay áo hỉ bào của hắn, nhỏ giọng dặndò: "Nói chuyện không cần cứng ngắc như thế, đây là ngươi đang rước dâuđó!"
Vô Mạt vội vàng gật đầu, hắn quả thật không quá thích ứngđược những phong tục này, chỉ là vì Bán Hạ, tự nhiên phải Nhập Gia TùyTục , lập tức học âm thanh mềm nhẹ của người Vọng Tộc nói chuyện. Cũngmay đoạn đối thoại rước dâu này không hề dài, rất nhanh đã nói xong. Vì vậy dưới chỉ huy của lão gia gia này, mọi người mở ra hòm lấy ra hồnglễ rước dâu.
Đợi đến khi lấy ra, mọi người vừa nhìn không khỏi phát ra tiếng trầm trồ.
Thì ra là Vô Mạt chuẩn bị da hổ , lợn rừng mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nha-duoi-chan-nui/174997/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.