Phí cùng mấy lão nhân trong tộc thương nghị, chuyện chữa mắt cho Vô Mạt làvô cùng cấp bách, không thể kéo dài được nữa, vì vậy quyết định tìm haingười trong tộc đi ra ngoài tìm người. Thương nghị hồi lâu, quyết địnhchọn Tam lăng tử. Từ sau lần hắn coi chừng đường lên núi lại bị để chocó kẻ lợi dụng thời cơ lên núi gây tai họa lớn, trong lòng hắn vẫn luônbăn khoăn.
Còn một người nữa, Phí và Nham thương lượng một chút,để Mộc Dương đi. Mộc Dương kể từ khi chịu phạt quỳ ba ngày trước thầnmiếu, tinh thần vẫn không tốt, mỗi ngày đều ở trong nhà không chịu lómặt ra cửa. Vì vậy Phí muốn cho hắn một cơ hội, để hắn lấy công chuộctội, mọi người cũng đều đồng ý.
Đa Hồn nghe tin này tự nhiên rấtvui mừng, sau đó khuyên giải Mộc Dương một phen, dặn hắn sau khi rangoài nói ít, làm việc nên động não, có chuyện gì phải nghe Tam lăng tử. Tam lăng tử mặc dù ngốc, nhưng không ngu, nghe lời hắn là không sai.
Mộc Dương rất bướng bỉnh, nghĩ tới chuyện phải nghe lời của một người khácthì một vạn phân không vui, nhưng nghĩ tới địa vị bây giờ của bản thân ở trong tộc, lại thấy mẫu thân tận tình khuyên bảo, cũng đành phải miễncưỡng đồng ý.
Đa Hồn thấy nhi tử đồng ý, rất vui mừng, lại khuyên nhi tử tiếp: "Bây giờ Nhẫn Đông đã mang Thạch Đản nhi về nhà rồi, nhànàng bây giờ không có người cũng không có đồ ăn, mấy ngày nay toàn dựavào sự giúp đỡ của Bán Hạ. Ta chỗ này có một rổ trứng gà, con lấy thêmmấy miếng thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nha-duoi-chan-nui/1609813/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.