A Thủy sinh ra, mangđến cho căn nhà này rất nhiều vui vẻ, nàng thành tiểu nhân nhi được chăm chút nhất trong nhà. A Nặc vô cùng thích A Thủy, khi Vô Mạt lên núi săn thú thì đến giúp trông chừng A Thủy, còn giúp A Thủy giặt tã, bề bộnđến diệc bất hồ nhạc.
Bán Hạ vốn chỉ nghĩ hắn còn nhỏ, không muốn để hắn làm việc, càng hy vọng hắn có thể đi theo Vô Mạt lên núi thêmchút kiến thức. Nhưng khi nhìn hắn đem toàn bộ chú ý lên người A Thủy,ngược lại đem khổ sở vì mất gia gia từ từ tiêu tán, nên cũng không nóicái gì nữa.
Người trong tộc cũng biết Tộc trưởng mới có con gái,rối rít tới đây bày tỏ chúc mừng, lúc tới còn mang theo quà tặng, có dây chuyền xương thú, cũng có đồ chơi điêu khắc từ gỗ, còn cho Bán Hạ rấtnhiều thuốc bổ, đều là những thứ người Vọng Tộc thường dùng, mà đều dùng vải bố nhuộm màu đỏ gói lại, bên ngoài còn có buộc da cá làm túi. Trong khoảng thời gian ngắn trong nhà có thêm rất nhiều thứ, chất đống ở mộtbên rất vui mừng.
Phí đỡ lão mụ mụ tới, lão mụ mụ thấy A Thủy rất vui mừng, ôm vào trong ngực không buông tay, bắt đầu là cười, sau đóthế nhưng lại khóc, hiển nhiên là bà lại nghĩ đến chuyện đau lòng lúctrước. Nếu A Thủy còn sống, thấy đứa nhỏ đáng yêu thế này, sẽ vui mừngbiết bao nhiêu a!
Phí giương mắt, trừng về phía Vô Mạt, ý tứtrong mắt không cần nói cũng biết. Vô Mạt nhắm mắt đi tới, đưa cho lãomụ mụ một chén canh nóng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nha-duoi-chan-nui/1609790/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.