Vô Mạt mới nhận chứcTộc trưởng nhìn về quan đại nhân ánh mắt mờ mịt bên cạnh bất đắc dĩ nói: "Đại nhân, đây là người các ngài muốn tìm, ta để ngài mang về." Nóixong chỉ Nghênh Xuân sau lưng.
Nghênh Xuân vẫn đang cười khanhkhách, hai mắt nàng tỏa sáng nhìn chằm chằm cửa chính thần miếu, trongmiệng vẫn nói thầm: "Ta đi vào, ta đi vào."
Quan đại nhân lau lau trán, vội vàng gượng cười hỏi vị hôn phu của Nghênh Xuân: "Bành công tử, đây chính là tôn phu nhân?"
Vị hôn phu Nghênh Xuân này—— Phùng công tử, đứng bên cạnh hạ nhân đã chếthơn nửa đêm, ngửi mùi máu tươi lâu như vậy, cả người hắn đã sớm chếtlặng. Hắn mờ mịt ngẩng đầu, nhìn phu nhân điên điên khùng khùng củamình, gật đầu nói: "Vâng"
Lúc này Nghênh Xuân rốt cuộc phát hiệnvị hôn phu của mình, nàng nhào qua lôi kéo tay của hắn cười ha ha, thậmchí lôi kéo hắn xoay tròn: "Chàng để cho ta chạy vào thần miếu đi, chàng không cho ta gặp nhi tử, hiện tại ta nghe chàng, ta đi vào, ta làmđược. . . . . . Đi, chúng ta đi tìm nhi tử đi. . . . . ."
Sắc mặt Phùng công tử càng ngày càng khó coi, cùng người chết bên cạnh cơ hồ không có khác biệt rồi.
Vô Mạt trong lòng hiện lên một nụ cười lạnh, nhưng hắn vẫn mặt không thayđổi hỏi quan đại nhân: "Đại nhân, xin hỏi chuyện hôm nay coi như là chấm dứt sao?"
Quan đại nhân hung hăng chỉ vào vị hôn phu của NghênhXuân Phùng công tử nói: "Thật là điêu dân lớn mật! Bản thân phái điêuphụ đó chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nha-duoi-chan-nui/1609785/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.