Editor: Zittrasua (Wattpad).
Tô Bối đột nhiên phản ứng lại khiến đám người Chu Hồng Mai thoáng sửng sốt.
Đối mặt với bọn họ, người này bình thường vẫn hay run bần bật sao? Vì cái gì mà Tô Bối có thể bình tĩnh như vậy?
Đặc biệt vào thời điểm này, ánh mắt của Tô Bối lại rất bình tĩnh, làm cho đám người xem cảm thấy chột dạ.
Chu Hồng Mai: "Mày rốt cuộc cùng thầy Vương nói cái gì?"
"Cũng không có gì, chẳng qua là đem đầy đủ những sự tình về chuyện mà các cậu đánh tôi ngày hôm qua báo cáo cho thầy Vương mà thôi." Tô Bối nói, ngữ khí không kiêu ngạo cũng không có tự ti.
Có lẽ nếu là bản thân cô lúc trước sẽ tỏ ra rất sợ bản họ, nhưng mà trong mắt Tô Bối ở thời điểm hiện tại, những người này cùng lắm cũng chỉ là mấy đứa nhóc bất lương đang ở độ tuổi vị thành niên mà thôi, phô trương thanh thế của bản thân, ỷ mạnh hiếp yếu.
Bởi vì thái độ của Tô Bối đột nhiên cường ngạnh, mấy người Chu Hồng Mai cũng tạm thời quên mất việc bọn họ muốn động thủ.
Chu Hồng Mai hừ lạnh một tiếng: "Mày cho rằng đi bép xép với thầy giáo là xong sao? Muốn cho trường học đến xử phạt bọn tao? Khiến cho bọn tao phải thôi học?"
"Tôi không có nghĩ như vậy, tôi chỉ đem sự tình ngày hôm qua nói cho thầy giáo biết, nhưng mà các cậu tốt nhất vẫn nên chuẩn bị sẵn tinh thần đi."
"Có ý tứ gì?"
"Ý tứ trong lời nói, nếu trong khoảng thời gian này, bản thân tôi có xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nha-chung-toi-deu-la-phan-dien/217027/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.