Vài năm sau, Nhi lên bảy, đã bước vào lớp một, con bé cao hơn một tí, xinh đẹp hơn một tí nhưng vẫn còn nghịch ngợm, quậy phá như ngày nào. Còn Minh đã là cậu nhóc lớp năm, mười tuổi rồi. Trái ngược với em, cậu bé điềm đạm, ít nói với mọi người nhưng luôn phải bất lực với cô em không bao giờ chịu yên vị kia. 
Minh vốn thông minh từ nhỏ nên thành tích học tập rất tốt, Nhi cũng thông minh, lanh lợi nhưng thành tích học tập lại không được nổi trội như anh, nguyên nhân là vì cô bé rất ham chơi lại chẳng chăm chỉ, quan tâm đến việc học của mình, hại Minh lúc nào cũng phải theo sau nhắc nhở và kèm cặp nó mới chịu ngồi vào bàn học. 
Tối hôm ấy Minh đang kèm em học, suốt buổi học nó chẳng tập trung nhưng cậu nhóc vẫn cố kiên nhẫn dạy em học. Nào ngờ được một lúc Tý đột nhiên xuất hiện kéo nó đi chơi mất. Nhi năn nỉ mãi cuối cùng Minh cũng đành cho nó giải lao ba mươi phút sau đó quay lại học tiếp. 
Cả ba đứa nhỏ chạy ra ngoài sân, thấy vài bạn khác tụm lại ngay bụi cỏ gần đó tụi nó cũng tò mỏ chạy đến. 
“Này Bi, các cậu làm gì vậy?” Nhi kéo cô bé bằng tuổi lại thăm dò. 
“Anh Quân bảo con này là con đom đóm, cậu xem nó còn biết phát ra ánh sáng này, anh Quân bảo bắt chúng bỏ vào lọ sẽ rất đẹp còn có thể làm đèn học.” Bi nói. 
“Ồ vậy sao, chúng đẹp thật, tớ cũng muốn.” Nhi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-khac-cot-ghi-tam/3003602/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.