Ông ấy yêu cô nhưng lại yêu tương lai của mình hơn, không chịu nhận đưa con này. Dù bạn bè, người thân, đến cả người yêu đều khuyên cô đi phá nhưng mà… cô không nỡ, sinh Nhi ra được một tháng, hôm ấy nó bị sốt nhưng cô không có đủ tiền để lo cho nó chữa bệnh mới tìm đến bố nó, hết nài nỉ đến vang xin mãi ông ta mới miễn cưỡng giúp. Sang đến tối hai hôm sau con bé khỏe hơn rồi thì ông ta tự ý lẻn vào nhà bế nó đi” Nói đến đây bà Hoa bỗng bật khóc.
“Mẹ có van xin thế nào ông ấy cũng không cho mẹ biết con ở đâu vì muốn lo cho sự nghiệp của ông ta lẫn mẹ. Con biết không, mẹ thật sự rất đau khổ, lúc ấy con còn nhỏ như vậy mẹ không an tâm nhưng mẹ chẳng biết làm sao cả. Suốt mười một năm qua mẹ tìm con khắp nơi mong con vẫn bình an. Thật may vì hôm nay mẹ đã tìm thấy con!” Bà lại quay sang nói với nó.
Thấy Nhi vẫn chưa chịu mở lòng với mình, chỉ núp sau lưng cậu bé kia bà liền khẩn cầu sự giúp đỡ của Minh: “Cô nghe nói con bé ở đây thân thiết với cháu nhất, nghe lời cháu nhất, cháu giúp cô khuyên con bé có được không?”
“Bây giờ cuộc sống của cô thế nào? Làm sao cô tìm được em ấy ở đây? Bố em ấy sao không đến đây cùng cô?” Minh chưa vội đồng ý với bà Hoa mà hỏi tiếp.
“Giờ cuộc sống cô khá hơn rất nhiều rồi, ông ấy là chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-khac-cot-ghi-tam/3003598/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.