🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Con chó này của con sao?” Ông nghiêm mặt hỏi Nhi.



“Dạ vâng!”



“Trong nhà này không được nuôi chó, đem đi cho hoặc vứt đi!”



“Cún đáng thương lắm, đừng vứt nó, cho con nuôi, con hứa sẽ tắm rửa sạch sẽ cho nó và giữ nó trong phòng.”







“Không được đâu bố, con chó này lì lắm, nó định cắn con đấy bố.” Tuyết lẻo mép châm dầu vào lửa.



Ông Sơn nghe thế thì nghiêm mặt hơn. “Vứt đi!”



Bà Hoa thấy vậy, nói giúp Nhi mấy câu: “Con nó mới về không quen, anh để con chó ở đây làm bạn cho nó vui đi mà. Con bé đã hứa giữ trong phòng sẽ không sao đâu!”



Ông lườm mẹ nó nhưng đành hạ nước đồng ý, ông không nói gì mà một mình tức giận bỏ lên lầu. Nhi nhìn mẹ cảm kích rồi mang cún về phòng không cho nó xuống nhà quậy phá sợ bố sẽ mắng. Còn Tuyết thì không đành lòng nhưng cũng hết cách.



Ở bên kia, Minh vừa chia tay đứa em bé nhỏ của mình trông cậu như hồn lìa khỏi xác, thẫn thờ, ủ rủ. Bi và Tý, Quân,... dù có buồn nhưng chẳng mấy chốc lại lấy lại được tâm trạng nhưng đối với cậu nhóc kia thì cả ngày luôn nhớ đến em gái. Nhớ đến khi nó còn bé, cậu đã bế nó như thế nào, chăm nó ra sao, còn cả những lúc tập đi cho nó và những lần tinh nghịch đi vào lòng đất của Nhi dù có phiền toái nhưng cậu vẫn rất vui.



Giờ Nhi đi rồi, chỉ còn Minh ở lại đây trong lòng buồn thiu, trống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-khac-cot-ghi-tam/3003593/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Người Khắc Cốt Ghi Tâm
Chương 8: Thì ra...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.