Mạc Thiệu Khiêm cau mày, "Cô nói cái gì?"
Hứa Nguyệt thiếu chút nữa muốn đem hắn xé thành trăm mảnh, "Ch.ết rồi! Cái người mà anh nói không biết xấu hổ kia, mười ngày trước đã nhảy xuống biển t.ự sá.t rồi!"
Lời của cô ấy như sét đánh ngang tai, nổ tung trong tâm trí Mạc Thiệu Khiêm.
Nhất thời, hắn tự hỏi có phải lỗ tai mình có vấn đề không?
"Cô đang nói nhảm cái gì thế?"
Một lúc lâu, hắn vẫn không thể tin những gì mình nghe thấy là sự thật.
Hứa Nguyệt hiển nhiên không có thời gian đôi co với hắn, cô ấy liền giật lấy tờ giấy ghi chú.
"Nếu anh thực sự không biết, vậy cứ coi như tôi chưa từng nói gì đi.”
Nói xong, Hứa Nguyệt xoay người rời đi.
Nhưng mới đi được mấy bước, cô ấy đột nhiên quay đầu lại, tựa hồ nhớ tới điều gì đó.
"Mạc Thiệu Khiêm, Đồng Khiết kết hôn với anh được ba năm. Trong ba năm này, cậu ấy là một người vợ tốt, lúc nào trong mắt cậu ấy cũng có anh. Tôi từng nói với cậu ấy rằng chỉ cần có thời gian, thì cục đá lạnh như anh cũng bị tình cảm của cậu làm cho tan chảy. Nhưng không ngờ rằng cho đến khi Đồng Khiết ch.ết, cậu ấy cũng không thể nhận được một lời yêu thương từ anh nữa."
"Tại sao cậu ấy lại yêu anh nhiều đến vậy? Lý do có lẽ đến anh còn chẳng biết. Năm đó mẹ Đồng Khiết qua đời, anh được cha mẹ đưa đến nhà họ Đồng để dự tang lễ. Thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-co-the-chiu-nguoc-dai-den-muc-nao/2685741/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.