Hắn vừa rồi nghe cuộc nói chuyện của Đồng Khiết với trợ lý, vì vậy hắn mới chỉ điểm đôi chút.
Thấy Đồng Khiết nghe lời khuyên của mình, trong lòng hắn mừng rỡ, vội vàng nói: "Đồng Khiết, anh đến phòng trà của công ty, pha cà phê cho em.”
…
Kỹ thuật pha cà phê mà hắn đã dày công học được ở kiếp trước không phải chỉ để khoe khoang, sau khi pha xong, một làn hương cà phê đậm đà tỏa ra, thật sảng khoái.
Hắn cẩn thận đến văn phòng với tách cà phê và đặt nó lên bàn của Đồng Khiết.
Đồng Khiết khẽ liếc nhìn tách cà phê, mím môi khó hiểu rồi cầm lên.
Sau đó, dưới ánh mắt mong đợi của Mạc Thiệu Khiêm, cô đứng dậy, đổ cốc cà phê vào thùng rác, thả cốc rơi phịch xuống thảm.
Mạc Thiệu Khiêm cụp mắt xuống, lộ vẻ đau lòng.
Nhưng hắn vẫn nhanh chóng cầm cốc lên, cố nặn ra một nụ cười: “Anh đi rửa cốc, không muốn uống cà phê sao không nói với anh, anh đổi thứ khác cho em, được không? Em muốn uống trà sữa không?"
"Tôi không muốn cái gì, anh đi ra ngoài đi."
Đồng Khiết gọi điện thoại "Này, Tiểu Lý, gửi cho tôi một bản sao và đặt nó..."
Mạc Thiệu Khiêm nhìn cô và nói nhỏ, "Anh sẽ lấy nó cho em, Đồng Khiết."
Nói xong, anh chạy đến văn phòng mà Đồng Khiết đã đề cập trước đó, giật lấy tài liệu trước mặt Tiểu Lý rồi đưa cho cô xem.
Đồng Khiết trên trán nổi gân xanh "Mạc thiếu, anh không có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-co-the-chiu-nguoc-dai-den-muc-nao/2685697/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.