Mạc Thiệu Khiêm chuyển đến ở cạnh nhà Đồng Khiết.
Hắn quan sát cô hồi lâu, thấy cô tạm thời không có ý muốn tự sát, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, hắn cũng có thể thoát khỏi ám ảnh trong tâm trí của mình để giải quyết những việc khác.
Vào ngày chuyển nhà, Trần Dung đến với vẻ mặt khoa trương khi phát hiện ra một điều mới lạ, nói đùa rằng: "Ê ê, Thiệu Khiêm, lần này cậu nghĩ thông suốt rồi à? Quyết định hồi tâm chuyển ý làm người tốt rồi?"
Trong khi sắp xếp đồ đạc, Mạc Thiệu Khiêm nói: "Tôi yêu cô ấy, cho nên sau này sẽ dành phần còn lại của mình ở bên cạnh cô ấy."
"Thật sự không giống cậu chút nào! Không phải lúc trước cậu nói với tôi hy vọng Đồng Khiết sớm biến mất, để cậu cùng Đồng Tinh Nguyệt có thể kết hôn sao?"
Trước khi Mạc Thiệu Khiêm đưa ra lời cảnh báo, Trần Dung đã nhìn chằm chằm vào cánh cửa và dường như đã nhìn thấy điều gì đó đáng sợ, anh im bặt, nuốt những lời định nói tiếp vào trong bụng. Đọc tr????yện hay tại — ????rUm????r????yen.vn —
"A hèm, Hứa Nguyệt, Đồng Khiết, sao hai người lại tới đây? Thật trùng hợp."
Hứa Nguyệt và Đồng Khiết đứng ở cửa với vẻ mặt u ám.
Mạc Thiệu Khiêm vội vàng quay người lại, lao về phía trước hai ba bước và ôm lấy Đồng Khiết, "Đừng nghe Trần Dung nói nhảm, lần này anh thật sự nghiêm túc."
“Này, Mạc Thiếu, đây là có ý gì?” Hứa Nguyệt cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: “Ba năm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-co-the-chiu-nguoc-dai-den-muc-nao/2685693/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.