Bên kia Du Quyển cuối cùng cũng rơi vào mộng đẹp, bên này Đoàn Dung và một nhóm cảnh sát vẫn đang xem camera, lúc hai giờ đêm thì nằm xuống được ba tiếng. Hơn năm giờ, anh đánh thức Hứa Phó dậy, hai người dẫm lên nền đất vẫn chưa ráo nước mưa và đến khu chợ Dư Lạc vào rạng sáng.
Hứa Phó không thể chịu được việc không rửa mặt, không đánh răng, đặc biệt là không đánh răng. Nhân lúc Đoàn Dung thể hiện kỹ năng lái xe, y nhanh chóng chạy đi mua hai bàn chải đánh răng và kem đánh răng dùng một lần, với lại một chai nước súc miệng.
Râu trên cằm Đoàn Dung cũng đã mọc ra, bỗng dưng lớn hơn năm tuổi, mùi vị đàn ông ngập tràn, giọng anh khàn khàn, " Mày mua mấy cái này mà không tiện thể mua ít bánh mỳ à ?"
Hứa Phó ngừng tút tát cho mình lại, dùng khăn ướt lau mặt cẩn thận, " Lát nữa xong thì đến quán ăn sáng ạ."
Đoàn Dung cười nhạo, không lên tiếng, cũng sửa soạn qua loa rồi khởi động xe.
Giống như đang nói giới trẻ mà.
Hứa Phó lập tức như gặp đại địch, y ngồi nghiêm chỉnh, " Nhị ca, rốt cuộc chúng ta đến chợ để làm gì ?"
Đoàn Dung liếc nhìn thời gian, lưu ý, " Điều tra."
Hứa Phó vẫn không hiểu, " Tại sao lại đến chợ ạ ?"
" Mày cảm thấy vết thương trí mạng của năm người kia giống cái gì ?"
Hứa Phó nhớ lại những bức ảnh khám nghiệm tử thi, còn dùng tay thử chọt chọt, từ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-ca-that-tra-tron/3516073/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.