8:30
Tại sân bay Lộc bình
-Hừm! hừm! Thật tức chết mà, Lộc Bình, Lộc Bình cái rắm
Hiện tại tôi đang ở Sân bay với chức vụ là thư kí riêng của Boss Phong, vì không thỏa mãn giấc ngủ ngàn vàng nên tôi đang thủ thỉ chửi thầm ông chủ. Sáng nay khi mới thức dậy, nếu không phải điện thoại có chức năng đọc tin nhắn chắc giờ tôi vẫn chẳng hay biết gì.
Còn nữa, cậu ta dọa đuổi việc đúng là ức hiếp người quá đáng. Quả là tảng băng độc địa có một không hai, không thèm nể nang bạn cũ gì sất.
Từ đằng xa kia, tôi thấy một bóng dáng quen thuộc, vững vàng mà uy nghiêm. Không phải Boss còn ai, Boss nổi bật giữa đám đông với đôi mắt xanh thẳm, dáng người cao lớn của đàn ông.
Đã nhìn thấy mục tiêu, xoay mặt ba trăm sáu mươi độ, từ khuôn mặt bực mình oán trách nay trở thành mừng rỡ giả tạo. Tôi lớn tiếng gọi!
-Boss Phong!
Như nghe được tiếng của tôi, cậu ta quay lại bước đến chỗ tôi đứng, phán câu xanh rờn
-Đừng nói nhiều, xách hành lí cho tôi
Ôi, boss cứ như cho sâu vào bụng tôi vậy, đang định hỏi thăm vài câu lấy lòng nào ngờ bị chặt đứt không bụi cát.
- Hừ! không thích thì thôi, cần gì nặng lời vậy – tôi nghĩ thầm
-Đi nhanh lên- tiếng boss Phong thúc như ngựa làm tôi cuống cuồng chạy theo
-----------ta là đường ranh giới của chị An đang tức giận---------------------------
Tài xế riêng của Boss nhanh chóng chở chúng tôi về công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngoan-hai-mat-viec-cho-em-chon/2110129/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.