Ngày hôm sau đi làm, nhìn mặt tôi như con gấu trúc, ai cũng nói thế. Tôi cũng tự hiểu, chẳng là đêm qua mất ngủ vì không biết phải xưng hô thế nào cho hợp với Tổng giám đốc.
Ngồi trên bàn làm việc tôi thiếp đi lúc nào không hay. không biết là mơ hay thực, tôi cảm thấy có một bàn tay ấm nóng vuốt má tôi rồi dùng thứ gì đó đắp lên người tôi. Mỉm cười tươi tôi tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Một lúc sau,
-E hèm, ngủ ngon quá ha!
Thấy có tiếng nói tôi giật mình tỉnh giấc
-Chị Hà! em ngủ bao lâu rồi -Nhận ra người trước mặt, tôi hỏi.
- Người ta sắp đi ăn cơm trưa rồi! - Hà
-Á! Đùa à? Em còn chưa hoàn thành xong bản báo cáo
-Đi ăn đã rồi làm- Hà
-Không được, chị xuống ăn trước đi, tí em xuống sau - tôi biết chị Hà quan tâm tôi nhưng nghĩ tới xấp tài liệu trước mặt, không hoàn thành thì chỉ có mà mất việc.
-Ừ, làm việc vừa không thôi kiệt sức đấy- nói rồi chị Hà đi ra ngoài
Người vừa đi xong, tôi nằm nhoài ra bàn vẻ mệt nhọc thầm nghĩ
Làm sao bây giờ? Muốn gặp mặt tổng giám đốc 'cao cao tại thượng' đó còn thấy khó khăn huống chi bảo người ta đi họp cái lớp nhà quê đó!
Không muốn làm mất thời gian thêm nữa, tôi ngồi bật dậy bắt tay vào công việc mà không ăn cơm trưa.
----------------------------------
Chiều dần tà, nhìn ra ngoài cửa sổ
Tôi ngáp một cái biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngoan-hai-mat-viec-cho-em-chon/2110123/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.