Khi động vật nhỏ cảm giác được nguy hiểm, theo bản năng sẽ mởra hệ thống phòng ngự, lúc này Lâm Thư cảm thấy, trạng thái đề phòng của bảnthân đã được triển khai toàn bộ
Cho dù Lâm Thư có ngốc nghếch đi nữa, cũng nhìn ra được ánhmắt Diệp Lan nhìn về phía Tô Mặc đầy sự thích thú không hề che giấu chút nào
Về phần Tô Mặc, từ lúc Diệp Lan xuất hiện, không hề liếcnhìn cô ta một cái, dựa theo tâm lý học giải thích thì điều này rõ ràng là biểuhiện của sự chột dạ
Lâm Thư yên lặng ngồi trên sofa với Tô Hoãn, lúc Tô Mặc đangchuẩn bị đi về phía Lâm Thư, lại bị Diệp Lan chặn lại, Tô Mặc bất đắc dĩ, đànhphải lạnh lùng trả lời qua loa vài câu
Tô Hoãn khinh thường lườm Diệp Lan một cái: "Cô tưởngmình là ai vậy?"
Cố Minh giữ chặt Tô Hoãn: "Trong phòng bếp có coca chângà em thích nhất đó, có muốn ăn một chút không?"
Tô Hoãn nhanh chóng bị thức ăn ngon dụ dỗ rời khỏi chỗ, vuivẻ a vui vẻ a đi theo sau cô minh vào phòng bếp, còn Tô Mặc cùng thoát khỏi DiệpLan, ngồi xuống bên cạnh Lâm Thư
"Tiểu Thư...."
"Giải thích hay che giấu, che giấu chính là kể chuyện xửa,cho nên, tốt nhất là anh không cần giải thích" Lâm Thư mỉm cười, khôngnhìn ra chiều hướng tức giận nào.
Tô Mặc không nói nữa, yên lặng ngồi với Lâm Thư
Đến bên bàn cơm, mọi người trong Tô gia cũng rất tinh ý, lựachọn không để mắt đến sự tồn tại của Diệp Lan
Ông cụ Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436234/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.