"A...."
Đây là tiếng tiếng hét chói tai thứ ba vọng ra từ Tô giatrong tuần này. Đúng rồi, nhân tiện nói một chút, hôm nay là thứ tư
Tại sao nói như vậy sao? Vì buổi phỏng vấn nói đến lần đó làvào hôm thứ hai
Hôm ấy, Lâm Thư tỉnh lại vào lúc giữa trưa, dưới ánh mắtchăm chú mỉm cười của Tô Mặc: "Rời giường, gió xuân bình thường, tín hiệuđo cự ly xa bình thường, đồng hồ báo thức điện thoại bình thường, áo lót mặcbình thường, áo khoác mặt bình thường, vén chăn lên bình thường.... chủ thể vàván giường chia lìa, lau lau, thất bại rồi"
Lân đầu tiên, Tô Mặc nở nụ cười thật tươi, lần thứ hai, Tô Mặcbất đắc dĩ cưng chiều; lần thứ ba, Tô Mặc muốn nói lại thôi; lần thứ tư, Tô Mặckhẽ nhíu mày, lần thứ N....
"Tiểu Thư, Tiếu Đồng nhờ anh nhắc em hôm nay em có buổiphỏng vấn”
"A.... em quên"
Khốn kiếp, tại sao không nói sớm? Lâm Thư trợn to hai mắt,căm tức nhìn Tô Mặc, đôi mắt nhỏ mãnh liệt tiến hành khiển trách anh trên tinhthần, đương nhiên, bây giờ cuối cùng chủ thể và ván giường đã chia lìa thànhcông
Tô Mặc buông tay: "Anh thấy em mỗi lần đều giống như muốnrời giường, nhưng đâu ai biết mỗi lần em đều thất bại đâu?" trong giọngnói đó tuyệt đối bam hàm ý cười nhạo
Nhưng vào lúc này Lâm Thư cũng không có tâm tư cùng anh đấuvõ mồm, đù vui cái gì chứ, lần phỏng cấn này là cơ hội cô phải tranh thủ sau vôsố lần thất bại mới có được. Cô không hề học hành tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436227/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.