Sắc trời đã dần dần tối, ban đêm màu thu vẫn có chút lạnh lẽo,Lâm Thư mặc áo khoác đi về phía sân thể dục của trường học
Trên đường lớn của trường, hai hàng cây hương nhãn lúc nàyđã mơ hồ chuyển màu, bị gó đêm thổi sột soạt sột soạt, khiến cho người nghe cảmgiác hoang vu. Lâm Thư kéo cổ áo khoác cao lên
Từ xa Lâm Thư đã nhìn thấy Tiết Băng đang ngồi trên bậcthang của bãi tập, ánh trăng nhẹ hắt vào, mang theo một chút dịu dàng
Lâm Thư chạy đến ngồi đối diện với cô ấy: "Tiểubăng"
Tiết Băng giương mắt nhìn về phía Lâm Thư, Lâm Thư sửng sốt,đó là một đôi mắt lạnh lùng
Ở trong mắt Lâm Thư, Tiết Băng không giống như Tiếu Đồng thỉnhthoảng ngang ngược thô bạo, nói lời độc ác; cũng không giống như Liễu YênNhiên, một người trên thông thiên văn dưới thạo địa lý, không gì không làm được,tất nhiên đầu óc cũng không vặn vẹo giống như cô. Có thể nói, ở trong ký túc xáTiết Băng là một người bình thường nhất (Chứng tỏ phòng tiểu thư toàn người bấtbình thường hả)
Nếu không phải là chứng cớ xác thực, thì làm thế nào Lâm Thưcũng không tin, Tiết Băng đâm cô một đao sau lưng
Hai người ngồi trầm mặc một lúc, Lâm Thư chậm rãi hỏi:"Tại sao phải làm những việc như vậy?"
"À" Tiết Băng đột nhiên bật cười: "Tiểu Thư,câu không hiểu thật hay là giả bộ không hiểu? tớ thích Tô Mặc, không, tớ yêu TôMặc, tớ ghen tỵ với cậu"
"Có cần thiết phải làm như vậy không" Lâm Thư liếcnhìn Tiết Băng.
Tiết Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436215/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.