Mặc dù rất dũng cảm gật đầu, nhưng mà, vừa nghĩ tới cái tìnhyêu như con thiêu thân hồi cấp ba kia, Lâm Thư liền đau đầu vô cùng. Trang HiểuHàm và Trác Dịch, hai người này chắc chắn là "Kiếp nạn" của cuộc đờicủa cô.
Nhưng mà, nếu bây giờ mà lui bước, chỉ sợ rằng cô sẽ vĩnh viễnkhông thoát được sự lo lắng trong lòng, nếu như vậy, chi bằng cứ đâm đầu xônglên, giải quyết dứt khoát thì tốt hơn.
Trước đây, vì trong lòng không bỏ được Trác Dịch, cho nên đốivới cậu ta luôn có chút sợ hãi, sợ nhớ lại những hành động ngây thơ hồi cấp bakia. Nhưng mà, bây giờ nghĩ đến Trác Dịch, cuối cùng trong lòng cũng không cònchút đau nhói nào. Người ta nói "Thất năm chi dương". Biết Trác Dịchchỉ mới sáu năm, nhưng mà, lại có thể thấy rõ. Lâm Thư đột nhiên cảm giác, có lẽTrác Dịch đối với cô đã trở nên mờ nhạt rồi.
Tất nhiên, chuyện đi tham gia họp lớp lần này không dám nóicho Tô Mặc biết.
Thật trùng hợp, hôm nay Tô Mặc nói là có việc muốn giải quyết,cho nên đã ra khỏi nhà từ sớm.
Không biết vì sao, Lâm Thư lại thở phào nhẹ nhõm, có lẽ làtrong tiềm thức, thật sự không muốn Tô Mặc biết, Lý do là gì? Lâm Thư cũngkhông muốn suy nghĩ.
"Tiểu Thư, cuối cùng cậu cũng tới". Nhìn từ xa đãthấy Trang Hiểu Hàm đang đứng ở cửa khách sạn, khoa trương vẫy vẫy tay về phíacô, Lâm Thư che giấu tất cả mọi tâm trạng trong ánh mắt, nở nụ cười nhàn nhạtkhông rõ ý tứ, lên tiếng chào hỏi: "Hiểu Hàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436202/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.