Lâm Thư cẩn thận nhìn chằm chằm Tô Mặc , lùi lại phía sau từngbước một.
Trải qua một thời gian ở chung dài như vậy, cô cứ tưởng rằng,đối với Tô Mặc , cô đã dần dần bắt đầu hiểu. Mặc dù nhìn qua anh không hề để ýchút nào, nhưng trên thực tế anh là người đáng tin hơn so với bất kỳ ai; mặc dùnhìn qua có vẻ nham hiểm lưu manh, nhưng trên thực tế anh lại dịu dàng hơn so vớibất kỳ ai.
Cô sẽ mừng rỡ vì bản thân có thể đến gần anh, vì có thểthích anh mà ngọt ngào, một người như anh thuộc về cô cũng làm cho cô trở nênkiêu ngạo; vì Tô Mặc, Lâm Thư cảm thấy mình có thể vướt bỏ những điều lo lắng,phóng tay một lần. Nhưng cô không nghĩ tới chính là, sau tất cả những thứ như vậy,cô mới phát hiện, cái gì là đáng tin, cái gì là dịu dàng, tất cả đều là phù du,Tô Mặc căn bản chính là một tên quỷ súc lần đầu tiên cô đã nhìn thấy.
"Lâm Thư...." Tô Mặc đứng lên, theo bản năng vươntay ra, muốn xoa xoa tóc của cô, nhưng đưa tay ra được một nửa, đột nhiên nhớ tớicái cảnh ban ngày lúc gặp Trác Dịch, liền cứng ngắc , quay mặt đi, không muốnnhìn Lâm Thư, mặc dù anh biết, lúc này, trong ánh mắt của cô, mang theo mộtchút hoang mang, một chút bi thương.
Nhưng mà, những thứ Tô Mặc anh muốn, từ trước đến nay khôngbao giờ khiếm khuyết, kể cả lòng người.
Lâm Thư nhìn Tô Mặc đến nhìn cũng không buồn liếc cô mộtcái, lúc đầu còn ôm một chút hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436174/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.