Thật ra thì, đây chỉ đơn giản là một câu chuyện cũ.
Ngồi ở trên xe Tô Mặc, Lâm Thư chậm rãi kể, chẳng qua cũngchỉ là cái gọi là yêu thầm, bạn bè và phản bội mà thôi.
Trong lòng ai cũng có một số chuyện không muốn nhắc tới vớingười khác, chính cô cũng không biết mình đã nhớ lại bao nhiêu lần. Mà Trác Dịch,chính là cái người trong trí nhớ cô.
Năm Lâm Thư gặp Trác Dịch, cô mới mười sáu tuổi, một lứa tuổimộng mộng mơ mơ. Sự tồn tại của Trác Dịch đối với cô mà nói gần như là một dạngngưỡng mộ.
Lặng lẽ thích cậu ta, mặc dù biết giữa cô và cậu ta có khoảngcách rất lớn, nhưng mà loại tình cảm này giống như dây leo, leo từng chút từngchút một lên trái tim, quấn chặt lấy trái tim, khiến cho người ta rơi vào trầmluân.
Cậu ấy không để ý đến cô cũng không có sao, cô để ý đến cậu ấylà được.
Lúc đầu, Lâm Thư cũng chỉ nhát gan ôm hi vọng như vậy.
Nhưng con người là loại sinh vật lòng tham không đáy. Cho dùlà rất ngốc nghếch, vẫn muốn từng chút tiếp cận với Trác Dịch. Nghĩ đủ mọicách, nhìn Trác Dịch mỉm cười với mình; cảm nhận bàn tay cậu ấy vò mái tóc dàirối của mình; dịu dàng gọi "Tiểu Thư"; ở trên sân thương, ngắm mặt trờilặn, chia sẻ với cậu ấy bài hát yêu thích của mình.... Những điều này, đối vớiLâm Thư mà nói, đều là những ký ức vô cùng quý giá.
Có lúc Lâm Thư không nhịn được hoài nghi, trên đời này liệucô còn tâm trí thích một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436166/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.