Tất nhiên, 0,1 giây sau, Lâm Thư liền hoàn toàn thay đổi ýnghĩ của mình. Tối hôm qua chỉ uống rượu, trong khoảng khắc cuồn cuộn đó dạ dàyđau đên độ không thể tả được.
Tô Mặc chỉ cảm thấy một bóng người trước mặt nhanh chóng lướtqua, tiếp theo "Rầm" một cái, cửa toilet bị đóng sầm lại, tiếp theo từbên trong lại truyền ra tiếng nôn nửa đến độ tê tâm phế liệt ..... Nghe rất khổsở.
Vào giờ phút này, Lâm Thư đang quỳ trên mặt đất, ôm bồn cầu,nôn mửa đến chết đi sống lại.
Cũng không biết qua bao lâu, Lâm Thư ngồi bệt trong phòng vệsinh, không đợi quá nửa giây, cô liền kéo nắp bồn cầu xuống, nằm ở phía trên thởhổn hển.
"Lâm Thư?" Tô Mặc mở cửa, ngồi xổm xuống trước mặtLâm Thư, nhìn thẳng mặt cô. Cả người cô không còn chút sức lực nào, tiếp tục nằmgiả chết.
Anh khẽ nhăn mày, giơ tay khẽ sờ trán cô: "Không sao chứ?"
Lâm Thư cảm giác được bàn tay man mát lành lạnh, rất thỏamái, không nhịn được giống như con mèo nhỏ, khẽ khép hờ mắt.
Đợi chút..... "Thầy Tô, lúc em say rượu không có làmchuyện gì mất mặt chứ?"
Có lẽ là do cô đột nhiên mở mắt ra, Tô Mặc hơi ngẩn người mộtchút, lấy tay xuống, sau đó.... khóe miệng quyến rũ khẽ nhếch lên: "Chuyệnmất mặt bình thường, hình như em không có làm"
Lâm Thư không dám hít thở, trải qua mấy lần ở cùng, cô hiểukhá rõ tính tình Tô Mặc, quả nhiên: "Em chỉ làm những chuyện đặc biệt mấtmặt mà thôi." Anh đả kích không chút lưu tình.
Nghe xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436139/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.