Editor: Vokgraz
ヾ(・ω・`)ノヾ(´・ω・)ノ
Vốn là gia đình hai bên hẹn nhau đến thăm hai cậu nhóc để gây bất ngờ. Do đó bọn họ đến sớm và bận rộn suốt buổi trưa mới thấy bóng dáng hai cậu nhóc dưới cửa sổ. Thế nhưng cha mẹ hai bên đợi mãi không thấy hai cậu nhóc lên nhà, bọn họ nghĩ rằng hành lý nhiều quá nên mới chậm như vậy. Thế là phụ huynh hai bên hớn hở xuống nhà đón con và phụ xách hành lý.
Nào ngờ hai cậu nhóc tặng một cú bất ngờ khiến cha mẹ hai bên hết hồn.
Cha mẹ hai bên ngồi nghiêm túc trên ghế sofa, thế mà hai cậu nhóc chen nhau ở một chiếc ghế sofa bé tẹo ngồi thẳng lưng.
Mặc dù trên mặt công không tỏ vẻ gì nhưng hắn siết chặt tay thụ bên dưới. Vết móng tay nho nhỏ hằn trên mu bàn tay anh.
“Mẹ ơi…” Công nhỏ giọng lên tiếng.
“Cô ơi, là do con theo đuổi Lạc Lạc trước ạ. Lạc Lạc bị con làm phiền mãi đành phải chấp nhận ạ…” Thụ siết chặt tay công. Anh đánh gãy lời công, nhận hết trách nhiệm về mình.
Công trợn mắt, hắn vội đứng dậy thanh minh: “Không phải vậy…”
Thụ cũng đứng dậy, anh đẩy công lùi về sau rồi chân thành thú nhận với cha mẹ hai bên: “Bố mẹ, cô chú, con thật sự rất thích Lạc Lạc. Ấy sai rồi, con yêu bạn ấy, Lạc Lạc là tất cả sinh mệnh của con. Nếu không có bạn ấy, con không biết về sau bản thân sẽ ra sao nữa. Cứ nghĩ đến tương lai không có bạn ấy, con không còn đủ dũng khí để sống nữa ạ.”
Thụ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-khong-gap-tua-ba-thu/1037500/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.