Lúc đầu, Trương Hằng còn đếm từng ngày để xem bao lâu nữa thì được trở về.
Nhưng sau này hắn nhận ra hành động đó chỉ khiến bản thân thêm chán nản, thời gian là thứ càng kiểm tra thì sẽ càng cảm thấy nó trôi qua rất chậm.
Vì vậy, Trương Hằng không còn ghi lại từng ngày nữa. Khi hắn thu hoạch lứa khoai tây thứ tư thì rốt cuộc giọng nói kia lại lần nữa xuất hiện.
[Kỹ năng bắn cung tăng từ level 1 lên level 2, có thể xem trạng thái cá nhân.]
Trương Hằng bước nhanh về nhà và đào chiếc đồng hồ Seastar bị chôn ở góc phòng ra. Sau khi đeo vào tay, hắn mới biết mình đã ở trên hòn đảo này hơn một năm trời, chính xác là 385 ngày.
Tuy rằng chưa thể so với nhân vật Robinson nổi tiếng, nhưng đối với một người quen sống ở thành phố thì đây đã là một thành tích đáng kinh ngạc rồi.
Thật ra hiện tại Trương Hằng đã hoàn toàn thích ứng với cuộc sống nơi hoang dã.
Vì muốn nâng cao chất lượng cuộc sống, Trương Hằng đã sửa căn nhà gạch một gian của mình thành ngôi nhà có ba phòng ngủ và một phòng khách, thậm chí hắn còn làm cả sàn sưởi ấm. Vườn rau cũng được mở rộng thêm, sản lượng khoai tây hiện nay đã vượt qua nhu cầu sử dụng của hắn. Trương Hằng dùng dao đá thái chỗ khoai tây dư thành từng miếng nhỏ, sau khi phơi dưới ánh mặt trời chói chang thì hắn đã có món snack khoai tây nguyên chất tự nhiên 100%.
Ngoài ra hắn còn tìm được hành tây ở trong rừng và đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-cua-toi-co-48-gio/154508/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.