Lý Đạo giúp dỡ hàng, tắm cũng chưa kịp tắm, đầy bụi đất, toàn thân cả mồ hôi, một ống quần được kéo lên bắp chân, vạt áo phía trước dính bẩn nhìn không ra màu sắc.
Không có hình dạng con người, không thích hợp gặp mặt.
Bên cạnh có một người xông lên, cản lối đi của Lý Đạo.
Anh ta liếc vội sang cánh tay anh, gấp gáp giải thích: "Người anh em à, vết thương cậu thế kia không thể oán tôi, là cậu đột ngột đi tới, tôi đứng sau gọi vài tiếng, cậu chẳng phản ứng gì."
Giữa hàng lông mày Lý Đạo nhăn thành hình chữ xuyên, một tay đẩy người anh ta đang chắn trước mặt ra.
Người đó nói: "Cánh tay của cậu..."
Lý Đạo không lên tiếng, cúi đầu đi về phía trước.
Ông chủ cửa hàng ven đường ngừng công việc trong tay, nhìn về hướng này.
Giữa đường lớn có một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện, trên xe chất đầy rau dưa cuối mùa và hoa quả chín, mấy chiếc xe đi theo phía sau cùng dừng lại ngổn ngang, làm cản trở cả đoạn đường này.
Cánh tay Lý Đạo rạch ra một vết thương, trào vài tia máu.
Bước chân anh rất lớn, muốn nhanh chóng rời khỏi, đuôi mắt chợt nhoáng lên, có người cản trước mặt anh lần nữa, một luồng hơi thở xộc đến, cảm giác quen thuộc từ rất lâu.
Cố Tân cố gắng ổn định hô hấp rối loạn, dường như vô cùng gấp gáp, trong cổ họng khô khốc như muốn nôn.
Móng tay cô bấm vào lòng bàn tay, cảm nhận được chút đau đớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/2242543/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.