Trái tim Lý Đạo bất giác căng thẳng, trợn mắt nhìn anh ta: "Bất cứ ai cũng có thể gặp?"
"Không được." Chu Tân Vĩ chạy đến cửa, đứng lại nói: "Cậu cho rằng cục cảnh sát là nhà mở à? Quy tắc quy định còn treo ở đấy, bây giờ thân phận của cậu là người tình nghi gây tội, không thể gọi ai ra gặp được."
Gương mặt Lý Đạo hơi chuyển động, tròng mắt quan sát lớp vải trắng trên cánh tay, yết hầu khẽ lăn, sau đó gật đầu cười cười, mọi chuyện đều không phải thứ anh có thể làm chủ, cứ như thế này, là được rồi.
Trong phòng im lặng phăng phắc.
Chu Tân Vĩ lại bước về phía trước một bước, dừng lại quay đầu: "Vậy thì, có hay không?"
Lý Đạo nói: "Không có."
Chu Tân Vĩ quá khôn khéo, có một số việc vừa liếc mắt qua đã nhìn thấu tỏ tường, nhưng bây giờ anh ta không muốn đào sâu thêm.
Trước đây anh ta tiếp xúc với tội phạm có lớn có cực kỳ tàn ác, nhưng người có thể hoàn toàn thay đổi thì rất ít. Ngày hôm nay Lý Đạo thực sự không có nghĩa vụ giúp anh ta cản nhát dao ấy lại, nhưng lại dùng tốc độ nhanh nhất xông lên, con người anh cố gắng nói đạo nghĩa, không xem là tội ác tày trời, chỉ là bước vào con đường sai trái.
Sợ rằng con đường của hai người họ đã từng giống nhau, cũng từng trải qua nguy hiểm, khiến cho giới hạn mối quan hệ đối lập này trở nên không còn rõ ràng như nó phải có.
Chu Tân Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/2242536/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.