Họ vừa đi vào, không ai chú ý.
Chị Phùng đang nấu cơm, Ngũ Minh Triết dạy Tiểu Xuân chơi rắn tìm mồi, đều có chuyện riêng, không ai chú ý đến hai người họ.
Hai người một trước một sau quay về phòng, Cố Tân bị hành hạ trở nên ngoan ngoãn, cả người hết sức lực, tinh thần cũng uể oải, vào lúc này chỉ muốn trốn trong chăn đánh một giấc thật ngon. Thế nhưng sắp đến giờ cơm, sợ chị Phùng vào gọi người, ban ngày ban mặt mà nằm thế này thì khó coi quá, chỉ đành phải tựa vào tường cứng rắn chống đỡ, cầm khăn lông từ từ lau sạch người.
Lý Đạo thay quần áo sạch sẽ, vẻ mặt phấn khởi khác hẳn với cô: "Nằm một lát?"
Cố Tân không muốn nghĩ đến anh.
Anh đi sang, hơi khom người, một tay chống bên mép giường, tay kia ngắt mũi cô: "Giận à?"
"Không phiền đến anh." Cô giận dỗi không nhìn anh.
"Vừa nãy em không nói chuyện như thế này."
Cố Tân đẩy lồng ngực anh: "Tránh ra."
Lý Đạo đột nhiên hỏi: "Ăn ngon không?"
Câu này khi làm anh đã hỏi nhiều lần, mặt Cố Tân đỏ đến nóng bừng, không dám nhớ lại chi tiết, chỉ hận không thể biến thành một con đà điểu, vùi đầu vào trong cát.
"Không phải cũng giúp em à?" Anh lại nói thêm một câu: "Tôi lại thấy không tệ chút nào."
Một tay Cố Tân bịt miệng anh, nhưng cảm giác lòng bàn tay này xúc cảm không giống như trước, nhớ lại, càng thêm bỏng tay, vội vàng bỏ ra.
Lý Đạo cười cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/2242512/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.