Bên ngoài cửa sổ xe, những ánh đèn neon dần xa khuất, cô gái tựa vào cửa kính, lòng dạ chán nản bỗng nhiên hô to: "Không, quay đầu lại —" 
Người đàn ông trung niên lái xe cảm thấy thái dương mình đập thình thịch, nghiến răng hỏi: "Lại sao nữa?" 
"Con không muốn đi đuổi theo anh ấy." 
Bố Bạch: "?" 
Cô gái ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng về phía trước, ngẩn người nói: "Con đã nghĩ thông rồi, nhưng... làm sao anh ấy lại có thể thật sự rời đi?" 
Cô nheo mắt lại, thì thầm: "Bây giờ con phải quay lại xem anh ấy còn ở đó không." 
· 
Trong bóng tối, đèn được bật sáng. 
Trong phòng khách tĩnh lặng. 
Khoảnh khắc này, lòng cô hoàn toàn lạnh giá. Đối diện với cảnh này Bạch Nhung lê bước chân nặng nề lên cầu thang, ngồi một mình trong phòng khách. 
Ngoài sân, lá cây bị gió thổi lay động phát ra tiếng xào xạc, đêm nay thời tiết lạnh đến cứng người. Cô đã ở ngoài quá lâu, tóc bị ướt trong gió, cơ thể vẫn chưa hồi phục. 
Tối nay không có mưa cũng không có tuyết, chỉ có gió từ cửa sổ lớn mở toang đang lùa vào. 
Đèn chùm vẫn sáng, gió thổi mạnh khiến nó nhẹ nhàng rung lên, tạo nên những bóng đổ lung linh khắp phòng. 
Bức bình phong che chắn gió một bên, cô ngồi bên trong đờ đẫn. 
Không biết đã trôi qua bao lâu, tiếng bước chân vang lên trên sàn hành lang phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm. 
Cảm giác vững vàng của bước chân ấy thật quen 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-dem-ngu-dong/3708004/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.