Lúc tỉnh dậy, Bạch Nhung phát hiện trán mình bị sưng một cục. Nhìn vào gương đã thấy góc trái trên trán đỏ ửng, cô nhẹ nhàng chạm vào, đau đến nỗi phải nhăn mặt.
Cô cố nhớ lại điều gì đã xảy ra, nhưng những hình ảnh trong đầu mờ nhạt không rõ.
Tối qua đã xảy ra chuyện gì?
Ban đầu cô đoán liệu có phải việc cô ăn hết miếng bánh khiến cho Navarre "âm thầm trả thù, cầm một cái búa nhỏ nửa đêm trèo cửa sổ vào để gõ vào đầu cô một phát" hay không. Nhưng cô cũng biết ý nghĩ này quá vô lý... Navarre đã làm gì sai để cô lại nghĩ như thế?
Dù sao thì việc cô nghĩ như vậy chứng tỏ đầu cô có vẻ đã bị va chạm mạnh.
Cô ngồi xuống, bắt đầu hồi tưởng lại cơn ác mộng đêm qua.
Nó có liên kết với cơn ác mộng ngắn ngủi lần trước trên tàu hỏa, đều là cảnh đoàn tàu chạy trên đường ray "kịch — kịch", nhưng lần này, đoàn tàu trong giấc mơ băng qua một đường hầm ẩm ướt và tối tăm rồi đột ngột dừng lại trong màn đêm u ám mà không có bất kỳ diễn biến tiếp theo.
Cô xác định mình đã phản ứng quá mạnh trong giấc mơ nên vô tình ngã khỏi giường.
Cô còn nhớ mơ hồ vào lúc trời vừa sáng đã nghe thấy một tiếng "bịch" nặng nề, nhưng vì quá mệt mỏi, sau cú ngã cô lại mơ màng bò về giường để tiếp tục ngủ.
May mắn thay, bên cạnh giường có một tấm thảm dày và mềm, có lẽ nó đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-dem-ngu-dong/3704060/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.