Bất luận thế tử có đồng ý cho nàng rời phủ hay không, Thanh Thu cũng phải làm tốt sáu món này, dù sao cũng là đoàn sứ giả đến từ Bắc Vu, không thể qua loa đại khái. Ngày hôm sau, thiện phòng từ sáng sớm đã sai người tới mời nàng. Thì ra Vệ quản gia sau khi bị thế tử giáo huấn, dù trong lòng căm hận muốn chết, nhưng cũng không dám ngạo mạn với nàng nữa. Bữa tiệc tối nay dùng những món nào rượu gì, các đầu bếp được phân công ra sao, tất cả được bố trí như nàng đã định hôm qua. Khi nàng vào bếp, Vệ quản gia không xuất hiện, Thanh Thu không vui, nàng nấu nướng bố trí công việc thì không vấn đề gì, có điều không thể đẩy hết mọi việc cho nàng, nàng chỉ định làm sáu món đó thôi, xong việc sẽ đi.
Thanh Thu không ghét nấu nướng, chỉ là không thích làm những món ăn vô nghĩa, vì muốn lấy lòng người khác như thế này thôi. Những lúc nàng nấu ăn vui vẻ thoải mái nhất là làm kẹo đường hình con thỏ cho tiểu quận chúa khiến cô bé vui, nấu món cháo thịt cho lão quản gia khiến ông cười tít cả mắt, hoặc nấu một nồi đồ ăn đầy cho những người trong thiện phòng ăn, nghe Hàm Yên, Ngưng Vũ cằn nhằn rằng lại ăn nhiều quá... Nói cho cùng, nàng chỉ là một người bình thường, làm sao có thể lọt vào mắt một người biết nếm những món tinh tế như thế tử đây?
Hôm nay phủ thế tử huy động toàn bộ lực lượng, chuẩn bị đón đoàn sứ giả tới từ Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-moi-tuong-tu/3296808/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.