Ra khỏi phủ Hiền Bình quận vương đi về phía đông, chính là nơi náo nhiệt nhất đường Tây Thủy, nơi đó tửu lầu san sát, cửa hàng hai bên đường trải khắp từ đông sang tây tới tân Khai Thịnh Tỉnh. Việt Đô Nam Vu là mảnh đất trù phú nổi tiếng thiên hạ, toàn bộ nhà cửa đều có luật quy định, tất cả đều do Kinh Cơ quản lý, xây dựng trông vô cùng khí thế, khiến đám thương gia thiên hạ phải khâm phục vạn phần.
Mặc dù Nam Vu và Bắc Vu chiến tranh liêm miên mấy năm nay, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng tới việc gian thương làm ăn buôn bán của hai nước với nhau. Khắp các đường phố Việt Đô chỗ nào cũng thấy hàng hóa của Bắc Vu, thâm chí còn có rất nhiều món ăn vặt mang hương vị đặc trưng của Bắc Vu. Khi hai nước giao ước hòa bình, thậm chí còn cử sứ giả trao đổi giao lưu, vài người Bắc Vu yêu thích phong cảnh Nam vu, đã di cư tới đây. Nghe tương truyền rằng chưởng quỹ quán trọ Đông Lâm lỡn nhất ở Việt Đô cũng là người di cư từ Bắc Vu tới.
Ánh nắng mặt trời cành lúc càng gay gắt, Thanh Thu đã thay bộ đồ dài trong thiện phòng bằng một bộ màu xanh nhạt dệt từ tơ sống. Dù là như thế, nhưng đi cả nữa ngày trời cũng cảm thấy khát nước và mệt, từ đường Tây Thủy đến chỗ chuyên bán đồ khô sau con hẻm, còn phải đi thêm một đoạn đường nữa, nàng bỗng có chút hối hận vì đã không để người khác làm thay.
Đột nhiên phía trước phấp phới một lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-moi-tuong-tu/114058/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.