Công lớn của trận chiến trên núi Vọng Xuyên lần này thuộc về thế tử Vệ Minh của Hiền Bình quận vương, tháng trước từ biên ải trở về kinh, mang công trạng tới gặp thiên tử, nhận được thiên ân, được ban thưởng ngàn vàng. Do hắn là thế tử, cha là Hiền Bình quận vương, có thể thăng quan, nhưng thăng quan tiến tước lại là việc sau này.
Hoàng thượng thậm chí còn tặng riêng cho hắn một phủ đệ, chỉ là tòa phủ này chưa xây xong, nên hắn phải ở trong phủ Hiền Bình Vương quận vương nửa năm.
Hôm đó, hắn chiến thắng trở về, đám nữ tử trong thành Việt Đô đổ hết ra phố, đều muốn nhìn xem thế tử Vệ Minh trong kinh sau sáu năm không gặp giờ mặt mũi ra sao. Cũng may hắn đã không khiến đám nữ tử đó thất vọng, thiếu niên ưu tú năm năm trước giờ đã trở thành một dũng tướng, khí chất dịu dàng nho nhã, trên mình mặc chiến giáp màu trắng bạc khiến người ta lóa mắt.
Sau khi hồi phủ, Thanh Thu cũng từng đứng từ xa nhìn một cái, ai bảo danh tiếng của hắn quá lớn, trước khi ra biên thùy, cũng là nhân vật phong lưu có tiếng ở Việt Đô.
Sáu năm sau vừa trở về còn nổi tiếng hơn cả nhân vật tiếng tăm nhất Xuân Họa Đường.
Nàng đứng quá xa, chỉ nhìn thấy hắn một thân quân trang, nghĩ chắc được hoàng thượng thụ phong, vinh hiển vô cùng. Nhưng khôi giáp sáng rõ đó lại khiến nàng nhớ đến cảnh mấy năm trước tiến kẻ đoản mệnh rời kinh. Còn chưa kịp nhìn rõ xem thế tử xấu hay đẹp, nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-moi-tuong-tu/114054/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.