Sở Thiên Minh phải đến Tô phủ để bàn việc với Tô Dĩ, phụ thân của Tô Nhiễm Thanh cũng là bang chủ của phái Thiên Vương. Cả ngày hôm đó, Lâm Thanh An một mình ở trong phủ thật sự rất buồn chán.
"Tiểu Nguyệt à!"
Tiểu Nguyệt đang giặt y phục, nghe tiếng nàng gọi thì vội vàng lên tiếng.
"Thiếu phu nhân!"
"Thiếu phu nhân gì chứ, cứ gọi là Thanh An tỷ tỷ đi."
"Không được đâu! Như vậy là bất kính."
"Không sao! Ta cho phép."
"Nhưng nếu để Thiếu chủ biết..."
"Cứ bảo chàng ấy đến hỏi tội ta."
Tiểu Nguyệt không nhịn được mà bật cười. Vị Thiếu phu nhân này quả thật là tính cách khác người nhưng lại cực kỳ khiến người ta yêu thích. Tiểu Nguyệt vào Sở phủ từ lúc chỉ vừa mới lên ba. Tiểu cô nương này đã sống ở đây hơn mười mấy năm qua nhưng lại chưa từng nhìn thấy Thiếu chủ của mình phải chịu thiệt với một ai cả. Kể cả Lâm Uyển Nhi cũng chưa từng dám đối với Sở Thiên Minh như thế. Vậy mà...
Nhìn thấy tiểu cô nương này bật cười, nàng liền tò mò hỏi.
"Muội cười cái gì vậy?"
"Không có gì! Thanh An tỷ tỷ, tỷ thật sự là người rất đặc biệt."
"Đặc biệt?"
"Đúng vậy! Từ trước đến nay, muội chưa từng thấy Thiếu chủ đối tốt với ai như vậy cả."
"Đối tốt sao? Chàng ấy ức hiếp ta thì có."
"Không phải đâu! Tỷ tỷ, Thiếu chủ ngài ấy không biết cách thể hiện tình cảm của mình. Nhưng lần này, người trong phủ ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-moi-luong-duyen/2578208/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.