“Tỷ tỷ! Tỷ tỷ!”
Tô Nhiễm Thanh đưa tay lay lay Thanh An, vừa lay vừa gọi nhưng nàng hình như chẳng có chút phản ứng nào.
Lắc đầu thở dài, Nhiễm Thanh quả thật cũng cảm thấy có chút đau lòng thay cho nàng. Ai cũng thế, nhìn thấy nam nhân của mình đối tốt với người khác, chắc chắn ai cũng đau lòng.
Đưa tay lên vẫy gọi tiểu nhị, Tô Nhiễm Thanh nhờ hắn đưa tin đến phủ của Sở Thiên Minh.
“Phiền ngươi đi báo tin cho Sở Thiếu chủ, nói là Thanh An cô nương đã say rồi.”
Sở Thiên Minh đứng trước cửa phòng, đôi mắt thâm trầm vẫn còn đang mong chờ điều gì đó thì Tử Văn từ đằng xa vội vàng chạy tới.
“Thiếu chủ! Có người đến báo tin, Thiếu phu nhân đã say rồi.”
“Ngươi nói cái gì?”
“Thiếu phu nhân đã say rồi. Người đàn ở Thanh Ý lâu.”
Lời vừa dứt, người trước mặt đã không còn ở đó nữa. Hắn ngớ người, biểu cảm có chút buồn cười mà nói.
“Thiếu chủ! Người đúng là đã bị thiếu phu nhân nắm thóp rồi haha!”
Bước chân vội vàng đi vào trong, Du ma ma nhìn thấy y tới, cả người liền cả kinh.
“Thiếu chủ! Sao hôm nay ngài lại đến đây? Thật là vinh dự quá.”
Sở Thiên Minh không trả lời, ánh mắt lạnh lẽo nhìn quanh như thể đang tìm kiếm gì đó. Tô Nhiễm Thanh nhìn thấy, liền vẫy tay với y.
“Sở ca ca! Ở bên này.”
Nhìn về phía trước, y không chút chần chừ mà tiến về phía nàng. Nhìn thấy Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-moi-luong-duyen/2578197/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.