Tương Hoan hóa thành đuôi cá thả người nhảy vào trong hồ nước, dòng nước quanh thân chịu sự điều khiển của hắn xoay tròn thành vòng xoáy từ trên đột nhiên đánh tới đáy nước, quấy nhiễu mặt hồ bình tĩnh trăm năm đến long trời lở đất.
Giao nhân thiện thủy, nước dưới Ngọc Ánh điện tất cả đều chịu sự điều khiển của hắn, muốn ở chỗ này giết người diệt khẩu quả thực dễ như trở bàn tay.
Ninh Ngu bị hắn lôi xuống nước không thấy tung tích, mà vòng xoáy kia dường như phân dòng nước ra làm hai, thoáng chốc bao phủ toàn bộ hồ nước, nơi nó đi qua chẳng khác nào lưỡi dao sắc bén nghiền nát mọi vật bốn phía, nhuyễn như bùn.
Tương Hoan ở trong làn nước, tóc dài tựa như rong biển theo dòng nước trôi lơ lửng về sau, ánh mắt lạnh như băng nhìn vòng xoáy bao phủ toàn bộ hồ nước, cả người tản mát sát ý không buồn che giấu.
Hắn thật sự muốn đưa Ninh Ngu vào chỗ chết.
Nhưng Tương Hoan cũng biết, Ninh Ngu có thể một mình dùng thủ đoạn thiết huyết thống nhất Man Hoang, cũng không phải loại dễ bị giết chết dưới tay một kẻ có tu vi như hắn.
Đúng như dự đoán, chỉ trong chốc lát, một đạo kiếm quang đột nhiên vẽ ra từ đáy nước, uy thế che trời lấp đất cũng thuận theo mà đến, trực tiếp xô ra một vết nứt trong dòng nước.
Vết nứt kia càng lúc càng lớn, cuối cùng hai tường nước tách ra từ chính giữa, bị Ninh Ngu sử dụng kiếm khí mạnh mẽ mở ra một con đường.
Hai mắt Tương Hoan nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953809/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.