Thu Mãn Khê lại cùng Dịch Tuyết Phùng hàn huyên vài câu, còn nhét vào tay hắn một nhẫn trữ vật chứa đầy linh vật, dặn dò nửa ngày mới lưu luyến không rời quay người đi.
Thu Tương Hành vẫn luôn đi theo phía sau hắn, nhìn sư tôn mình lưu luyến quay đầu nhìn không thôi, mãi đến tận khúc cua mới thu hồi tầm mắt.
Trong lòng hắn có chút không thoải mái, do dự hồi lâu mới nói: "Sư tôn, ngài quen biết tiểu tiên quân Hàn Hoài Xuyên?"
Thu Mãn Khê cúi đầu gẩy gẩy quả ớt chơi, nghe vậy hàm hồ nói: "A, đúng đấy, ta rất thích hắn."
Thu Tương Hành cau mày, định nói gì nữa, Thu Mãn Khê đột nhiên nói: "A, cái này, tiểu tiên quân nhất định rất thích cái này, ta muốn mua mang tới cho hắn."
Thu Tương Hành: "..."
Thu Tương Hành không biết nói gì, đành phải trầm mặc theo sau hắn.
Thu Mãn Khê ở bên ngoài vơ vét một đống đồ, lúc này mới thỏa mãn theo Thu Tương Hành về nơi ở của Ninh Ngu.
Ninh Ngu đang gấp hạc giấy, gấp một con thả một con, nghe được tiếng bước chân quay đầu liếc mắt nhìn, lúc này mới bất đắc dĩ thả nửa con hạc giấy xuống, đứng dậy nghênh đón Thu Mãn Khê.
Thu Mãn Khê đi vào, nhìn đống giấy trước mặt, nghi ngờ nói: "Đang làm gì đấy?"
Ninh Ngu nói: "Đang gấp hạc... Sư tôn, ta có việc muốn nói riêng với ngươi."
Thu Mãn Khê sửng sốt một chút, mới phất phất tay với Thu Tương Hành, Thu Tương Hành ở trước mặt Ninh Ngu cũng không quá thoải mái, thuận thế gật đầu, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953804/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.