Dạ Phương Thảo chít chít meo meo níu lông Thanh Loan leo lên, Dịch Tuyết Phùng đã yên vị ở một bên, đang tò mò nhìn chung quanh, thấy hắn lên tới vội vẫy vẫy tay: "Ở bên này."
Dạ Phương Thảo nhìn chằm chằm Ninh Ngu bên cạnh, vội xua tay: "Không được không được, phong cảnh ở đây tốt hơn."
Dịch Tuyết Phùng nghi ngờ nói: "Thật sao?"
Nói xong chống người, đi tới phía hắn.
Trong nháy mắt đó, ánh mắt Ninh Ngu nhìn hắn quả thực có thể đâm chết người.
Dạ Phương Thảo khổ không thể tả, thế nhưng cũng không thể nói với Dịch Tuyết Phùng rằng "Nghĩa phụ ngươi hình như có ý đồ gì với ngươi đóoo", nói không chừng Dịch Tuyết Phùng còn cảm thấy đầu óc hắn có bệnh.
Hai người sóng vai ngồi bên nhau, Ninh Ngu hừ lạnh một tiếng, quay đầu không nhìn bọn hắn nữa, lệnh cho Thanh Loan động thân.
Thanh Loan rít một tiếng, không một dấu hiệu ngửa đầu bay lên trời, Dịch Tuyết Phùng cùng Dạ Phương Thảo không kịp chuẩn bị suýt chút nữa bị hất bay ra ngoài, lảo đảo lăn xuống mép.
Ninh Ngu đứng vững vô cùng, không lệch một li, sau một khắc, Dịch Tuyết Phùng không khống chế bay thẳng về phía y, toàn thân ngã vào lồng ngực của đối phương, thật may không bị rơi xuống.
Dịch Tuyết Phùng ngạc nhiên quay đầu lại, không hiểu tại sao mình lại rơi vào ngực y.
Ninh Ngu cau mày nhìn hắn, nói: "Đứng vững."
Dịch Tuyết Phùng thấy thần sắc y nghiêm nghị, còn tưởng là mình suy nghĩ nhiều, vội đứng vững dậy.
Lúc này bên cạnh truyền đến một tiếng hô hoán, Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953799/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.