Vừa vào công ty, tầm mắt Tốn Đình Trạch chần chừ lướt qua mấy người có mặt ở đây.
“Mọi người đã đến rồi.”
“Cậu hẹn mấy người chúng tôi đến, có phải đã có manh mối mới không?”
Tốn Đình Trạch ngồi xuống, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Tốn Đình Thường.
“Đình Thường, em giúp anh điều tra một chuyện.”
“Có chuyện quấy rối anh?” Thấy Tốn Đình Trạch nhíu mày, Tốn Đình Thường nhạy bén hỏi.
Anh không trả lời trực tiếp, chỉ giao phó, “Tư liệu về thủ lĩnh của Tứ Quý, trong vòng ba ngày giao cho anh!”
“Anh cần cái đó làm gì?”
“Mấy ngày trước anh đã đi Nhật Bản một chuyến.”
“Anh đi Nhật?”
Tốn Đình Trạch liếc cô một cái, “Có một vấn đề khó, nhưng không phải là không thể giải quyết!”
Tốn Đình Thường mỉm cười gật đầu, “Nhìn ra được, có vẻ khiến anh tương đối nhức đầu.”
“Thủ lĩnh Tứ Quý không muốn buông tha Đông, cho nên anh đã nói với cô ta, tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý trước, chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể chống lại Tứ Quý.”
“Từ khi nào anh trở nên thiếu kiên nhẫn như vậy?” Tốn Đình Tuyền cười khẽ.
Tốn Đình Trạch không phủ nhận, “Từ khi biết Mâu Tâm Như.”
“Mâu Tâm Như là ai?” Tốn Đình Thường đối với cái tên xa lạ này, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.
“Chính là Đông.”
“Tên thật không tệ nha.”
“Bây giờ không phải là lúc thảo luận vấn đề này.” Đinh Dục Phàm suy nghĩ, “Cậu nói cái gì với cô ta?”
“Tôi chỉ muốn cô ta nhường Đông lại cho tôi, nhưng nói gì cô ta cũng không chịu!”
“Cho nên cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-dau-voi-luu-manh/79171/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.