Tuy rằng chỉ cần gọi một cú điện thoại, Điền Lịch nhất định sẽ nói cậu ta đang làm gì, song Ngô Thế thuộc dạng bướng, Điền Lịch không chịu nói chuyện, hắn cứ cố hỏi cũng vô nghĩa.
Không thể nói rõ vì sao, Ngô Thế rất hi vọng Điền Lịch đừng giả vờ giả vịt trước mặt hắn.
Một bên phiền lòng tô vẽ, một bên thi thoảng lại quay đầu nhìn cửa dẫn đến nhiều lần bị sai.
“Tức thật, lại lệch màu rồi.” Ngô Thế ném mấy cây bút, muốn tìm hàng mẫu tham khảo bên nhà máy đưa tới trước để xem, nhưng lật hết mọi nơi mà vẫn không tìm ra được.
“Bực chết được!” Ngô Thế nhịn không được đạp vào tủ trang trí.
“Cậu muốn đạp chờ mọi người đi hết rồi hẵng đạp, tủ đè lên một mình cậu là đủ rồi, đừng có liên luỵ tới người khác.” Bỗng nhiên có một giọng nói lạnh như băng vang lên phía sau hắn.
Đúng là hễ nói là chói tai, chẳng khách sáo chút nào, nhưng đối với Ngô Thế, nó thật giống như ly kem mát lạnh mùa hè làm hắn thoáng cái trở nên phấn chấn.
“Lily!” Ngô Thế vui vẻ bổ nhào tới, “Hôm trước nhà máy đưa hàng mẫu tới để đâu rồi?”
“Đầu cậu ngay cả làm chậu hoa cũng không nổi.” Điền Lịch hừ lạnh một tiếng.
“Cái gì?” Ngô Thế cuống quít giữ đầu.
“Để làm vật trang trí thôi cũng ngại xấu xí.” Điền Lịch lưu loát mở ngăn kéo thứ ba của chiếc tủ ra, “Đã nói với cậu là đặt ở đây rồi mà.”
Chuyện gì xảy ra… Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-mieng-la-ok/3247448/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.