Bánh bột lọc quyện lẫn mùi bạc hà và vừng rang thơm phức phức chui tuột vào trong bụng, làm người ăn thấy mát cả ruột. Các đồng sự khó chịu bởi hơi nóng ẩm thấp cả một ngày giờ đều có vẻ mặt hạnh phúc. Tuy rằng Ngô Thế không dám chậm trễ như Điền Lịch nói, nhưng mà lúc mang bánh về thì nó cũng không còn vị mát như lúc ban đầu nữa, chẳng qua là ăn vẫn rất ngon.
“Phù, thoải mái quá….”
Đây là đang diễn Trung Hoa Tiểu Đương Gia (1) sao? Ngô Thế bôn ba tám trăm dặm đường trở về còn không suy cậu taếu, đối với cái dáng vẻ không làm mà hưởng của mấy người đó có hơi bực bội.
(1)Trung Hoa Tiểu Đương Gia (hay còn các tên gọi khác là Trung Hoa Nhất Phiên, Trung Hoa Tiểu Trù Sư) là một bộ phim hoạt hình gốc Nhật, kể về 1 bạn người Tứ Xuyên tên Lưu Mão Tinh học làm đầu bếp, xin vào học việc ở Quảng Châu tửu gia dương tuyền, dần dần lên cấp cao, kết bạn vs nhiều người có cùng chí hướng, cuối cùng đối đầu vs “Hắc ám liệu lý giới(giới nấu ăn xã hội đen?)”.
Ông chủ Trương húp bát bánh bột lọc xùm xụp, thoải mái mà cảm thán: “Ngô Thế cũng đã hiểu chút việc đời, lòng tôi được an ủi rồi, tựa như cảm nhận được tâm tình sảng khoái của Dương quý phi ăn vải năm đó.” (Dương quý phi rất thích ăn vải nhé)
“… Dương Quý phi mới không phải đồ ngốc…” Ngô Thế mài răng cửa vào mép bát, nói bằng giọng ồm ồm.
Ông chủ Trương tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-mieng-la-ok/3247445/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.