Tính cách của mỗi người không giống nhau, mà nói tới kiểu tính cách đáng sợ nhất, có lẽ là giận dữ trong im lặng đi. Ông chủ Trương có thể chính là kiểu như vậy. Gã bực mình với Ngô Thế đã lâu lắm rồi, cuối cùng hắn đã có người trị.
“Đêm nay cậu ngủ lại công ty à?” Ông chủ cầm cục sạc đi ra, thấy Ngô Thế đang khoanh tay nhoài người nằm trước mặt máy vi tính chọc cái gì đó.
Ngô Thế xoay đầu lại, dùng ánh mắt “chuyện đương nhiên thế hỏi chi vậy” để nhìn ông chủ.
Ông chủ tức ói máu, từ trước đến nay gã là người phóng khoáng lắm, thế nhưng ngày hôm nay gã vừa bị cấp dưới đắc lực nhất giáo huấn, giờ lại bị tên cấp dưới đứng thứ hai khinh bỉ một cách tế nhị.
Gã khó chịu….
Ông chủ quyết định thể hiện uy nghiêm của ông chủ.
“Ngô Thế, hôm nay cậu về nhà cho tôi!”
“Hở?!” Đúng là sét đánh ngang tai, Ngô Thế trừng to mắt nhìn ông chủ, “Vì sao?”
“Cậu ít ngồi cả ngày ở công ty lãng phí tài nguyên cho tôi.” Ông chủ túm gáy Ngô Thế lôi ra ngoài.
“Không được, ông chủ…” Ngô Thế ôm chặt lấy bàn làm việc, áo siết vào cổ làm giọng hắn méo mó, “Em vừa gọi KFC đến mà…”
“… …” Coi công ty là nhà thực đấy à?! Ông chủ có vóc dáng trung niên thẳng tay kéo Ngô Thế ra khỏi công ty. “Đồ ăn bên ngoài tới thì cho bảo vệ dưới nhà đi, tôi sẽ đi nói giúp cậu.”
“Em trả tiền online rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-mieng-la-ok/3247442/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.